NGỤ NGÔN

Ta bạt mạng kéo theo người bạt mạng

Nên cơn vui thường kéo theo cực hình

Nên tương lai bằn bặt ở lòng mình

Nên bất hạnh ngập đầu ai vô tội

Người mới lớn cửa hồn chưa bám bụi

Vội vàng chi mở rộng cánh tin yêu ?

Biết đâu ta lẩn quẩn một đời, liều

Chuyên đội lốt thánh nhân đi ... lường gạt

Chủ Nhật, 30 tháng 11, 2008



MÈO ỐM Ạ , BÂY GIỜ LÀ MÙA MƯA
Mèo ốm ạ ! sáng nay anh thấy nhớ
Những con đường lướt thướt mưa bụi bay
Những sớm đón chiều đưa và tối đợi
Xa nhau chưa? Ừ ! thôi đã xa rồi

Mèo ốm ạ! bây giờ là mùa mưa
Bảo trong anh đang cuồn cuộn kéo về
Anh vật vả với cơn buồn khủng khiếp
Ngở đời mình như một nhánh sông khô

Mèo ốm ạ ! có xa rồi mới thấy
Chút ngậm ngùi , đau giữa trái tim anh
Hồn cứ giận và buồn , em cứ khóc
Buổi xa nhau chân bước không đành

Mèo ốm ạ ! bây giờ là mùa mưa
Nơi đây không mõt bóng ai về
Con hít cô nó kêu mùa thảm thiết
Anh chơi vơi giữa trời đất mơ hồ

Mèo ốm ạ ! sáng nay anh mới biết
Cuộc tình ta như gió núi mây trời
Mây của những chiều xưa tan tác
Bay vật vờ trên cành gió chơi vơi

Mèo ốm ạ ! bây giờ là mùa mưa
Nhớ em nên chăn lệch chiếu thừa
Anh đốt ngọn nến vàng leo lét
Soi bóng mình còm cỏi giữa hư vô

Mèo ốm ạ ! sáng nay buồn quá đổi
Mái đời anh mưa dột lạnh hiên người
Anh co ro lục một tờ thư củ
Đọc âm thầm mà tiếc những ngày vui

Mèo ốm ạ ! bây giờ là mùa mưa
Gưi em yêu những ngày đợi tháng chờ
Gửi em yêu những chiều thương sớm nhớ
Em gửi gì cho anh , hởi em xưa?!!!!