NGỤ NGÔN

Ta bạt mạng kéo theo người bạt mạng

Nên cơn vui thường kéo theo cực hình

Nên tương lai bằn bặt ở lòng mình

Nên bất hạnh ngập đầu ai vô tội

Người mới lớn cửa hồn chưa bám bụi

Vội vàng chi mở rộng cánh tin yêu ?

Biết đâu ta lẩn quẩn một đời, liều

Chuyên đội lốt thánh nhân đi ... lường gạt

Thứ Bảy, 4 tháng 10, 2014

YÊU LÀ LUÔN KÈM ĐIỀU KIỆN ....


Đừng có bảo rằng bạn yêu một người vô điều kiện, yêu thì lúc nào cũng có điều kiện cả.
Có thể bạn không cần bất cứ thứ gì, nhưng bạn vẫn cần anh ta yêu bạn, vậy đó chẳng phải là điều kiện rồi còn gì?
Cha mẹ yêu con cái cũng là có điều kiện, điều kiện con cái phải là con cái của họ, chứ nếu là con cái của người khác, chắc gì họ đã yêu thương, đã dùng cả tính mạng của mình để bảo vệ chúng.
Cô gái nói: “Rõ ràng là tôi yêu anh ấy vô điều kiện, thậm chí là tôi cũng không cần anh ấy yêu tôi”. Ừ thì cho dù là anh ta không yêu cô gái thì cô gái vẫn nguyện ở bên cạnh anh ta suốt đời, cô gái yêu tài năng của anh ấy. Nếu anh ta không có tài, cô gái có bất chấp tất cả để yêu anh ta không? Chắc chắn là không. Thế thì tình yêu của cô ấy là có điều kiện.
Phụ nữ có thể yêu một người đàn ông chẳng ra gì, không có tài, cũng chẳng có tương lai. Phụ nữ nói: “Vậy là không điều kiện chứ còn gì nữa?” Nhưng phụ nữ bắt anh ta phải thề thốt bên nhau suốt đời, phải hứa hẹn sửa chữa khuyết điểm. Bắt một người đàn ông hứa hẹn thề thốt đó chẳng phải điều kiện chứ là gì?
Đàn ông nói: “Tôi yêu chính con người cô ấy”. Nếu như không phải cô gái trông cũng xinh xắn, nếu như không phải cô gái cũng thông minh và có những tính cách khiến anh ta thích thì anh ta có yêu cô ấy không? Nhất định cô ấy phải phù hợp với những điều kiện của anh ta thì mới được anh ta yêu chứ.
Mỗi người chúng ta đều được yêu có điều kiện và cũng có điều kiện để yêu người khác. Đừng buồn, cho dù biết rằng thế giới này không tồn tại thứ tình yêu vô điều kiện thì bạn cũng nên cố gắng tạo cho mình có nhiều điều kiện để được người khác yêu đồng thời cũng nên học cách quên đi một số điều kiện để yêu người khác.

CHỈ LÀ NỂ MẶT TÌNH YÊU MÀ THÔI ...

Đàn ông ai nấy đều nghĩ rằng mình có óc hài hước, đó không phải lỗi của họ mà là lỗi ở phụ nữ.
Khi mới quen, đàn ông cười cười nói nói, còn phụ nữ thì để lấy lòng đàn ông nên cũng toét miệng cười suốt và còn giơ ngón tay nịnh đàn ông “Anh thật hài hước”.
Đàn ông được khuyến khích lại càng cố gắng kể chuyện cười.
Hai người yêu nhau, đàn ông vẫn kể chuyện cười, phụ nữ vẫn cười nghiêng ngả. Cô gái yêu chàng trai nên chàng nói gì cũng đều buồn cười đều hài hước cả hoặc giả có kể chuyện buồn cũng rất xúc động. Đàn ông thấy phụ nữ cười chảy cả nước mắt thì tưởng là phụ nữ hiểu được câu chuyện cười của mình. Thật ra phụ nữ nào có hiểu gì đâu, phụ nữ chỉ yêu đàn ông thôi.
Lúc yêu nhau say đắm, đàn ông nói chuyện tếu, phụ nữ ôm bụng mà cười. Cô ta yêu anh ta nên câu chuyện anh ta kể dù chả hài hước gì cả nhưng cô vẫn cố tỏ vẻ buồn cười lắm, để anh ta không thấy cụt hứng.
Khi hai người cãi nhau, anh ta nói mấy câu mà mình cho là buồn cười để ghẹo cô ấy, cô vừa khóc vừa bật cười, còn đấm thùm thụp vào ngực anh, bảo: “Buồn cười lắm sao?”
Anh ta cho rằng sự hài hước của mình đã hóa giải cả một trận chiến, nhưng thực ra là do cô gái kiếm cớ tha thứ cho anh.
Sau này, hai người đã cưới nhau,khi tình yêu đã không còn nồng nhiệt như thuở ban đầu thì đàn ông có kể chuyện cười đi nữa thì phụ nữ không những đã chán chả cười nữa mà còn “thật thà” bảo với đàn ông rằng: “Em thấy câu chuyện này chẳng có gì buồn cười cả”.
Đàn ông cho rằng phụ nữ không biết thưởng thức sự hài hước của anh tanữa, nhưng thực ra thì trước giờ anh ta làm gì có khiếu hài hước. Chỉ là phụ nữ nể mặt tình yêu mà thôi.