NGỤ NGÔN

Ta bạt mạng kéo theo người bạt mạng

Nên cơn vui thường kéo theo cực hình

Nên tương lai bằn bặt ở lòng mình

Nên bất hạnh ngập đầu ai vô tội

Người mới lớn cửa hồn chưa bám bụi

Vội vàng chi mở rộng cánh tin yêu ?

Biết đâu ta lẩn quẩn một đời, liều

Chuyên đội lốt thánh nhân đi ... lường gạt

Thứ Ba, 25 tháng 6, 2013

Năm Ngón Tay..

                   
Năm ngón tay
Trên bàn tay năm ngón
Cả ngón dài, ngón ngắn
Có ngón chỉ đường đi
Có ngón tay đeo nhẫn
Ngón tay tô môi
Ngón tay đánh phấn
Ngón tay chải đầu 
Ngón tay đếm tiền
Ngón tay lái xe
Ngón tay thử coócxê
Ngón tay cài khuy áo

Em còn ngón tay nào
Để giữ lấy tay anh?


NGUYÊN SA

Trí tuệ không phải là trí tuệ nếu chỉ được rút ra từ sách vở!




Trí tuệ không phải là trí tuệ nếu chỉ được rút ra từ sách vở!
Horace


Khi Hasan, một nhà hiền triết Hồi giáo sắp qua đời, có người hỏi ông: “Thưa Hasan, ai là thầy của ngài?”

Hasan đáp: “Những người thầy của ta nhiều vô kể. Nếu điểm lại tên tuổi của các vị ấy hẳn sẽ mất hàng tháng, hàng năm, và như thế lại quá trễ vì thời gian của ta còn rất ít. Nhưng ta có thể kể về ba người thầy sau của ta.

Người đầu tiên là một tên trộm. Có một lần ta đi lạc trong sa mạc, khi ta tìm đến được một khu làng thì trời đã rất khuya, mọi nhà đều đi ngủ cả. Nhưng cuối cùng ta cũng tìm thấy một người, ông ta đang khoét vách một căn nhà trong làng. Ta hỏi ông ta xem có thể tá túc ở đâu, ông ta trả lời: “Khuya khoắt thế này thật khó tìm chỗ nghỉ chân, ông có thể đến ở chỗ tôi nếu ông không ngại ở chung với tên trộm”.

Người đàn ông ấy thật tuyệt vời. Ta đã nán lại đấy hẳn một tháng! Cứ mỗi đêm ông ta lại bảo: “Tôi đi làm đây. Ông ở nhà và cầu nguyện cho tôi nhé!” Mỗi khi ông ta trở về ta đều hỏi: “Có trộm được gì không?” và ông ta đều đáp: “Hôm nay thì chưa, nhưng ngày mai tôi sẽ cố, có thể lắm chứ.” Ta chưa bao giờ thầy ông ta trong tình trạng tuyệt vọng, ông ta luôn hạnh phúc.

Có lần ta đã suy ngẫm và suy ngẫm trong nhiều năm ròng để rồi không ngộ ra được một chân lý nào. Ta đã rơi vào tình trạng tuyệt vọng, tuyệt vọng đến nỗi ta nghĩ mình phải chấm dứt tất cả những điều vô nghĩa này. Ngay sau đấy ta chợt nhớ đến tên trộm, kẻ hàng đêm vẫn quả quyết:“Ngày mai tôi sẽ làm được, có thể lắm chứ!”

Người thầy thứ hai là một con chó. Khi ta ra bờ sông uống nước, có một con chó xuất hiện. Nó cũng khát nước. Nhưng khi nhìn xuống dòng sông, nó thấy cái bóng của mình nhưng lại tưởng là một con chó khác. Hoảng sợ, nó tru lên và bỏ chạy. Nhưng rồi khát quá nó bèn quay trở lại. Cuối cùng, mặc nỗi sợ hãi trong lòng, nó nhảy xuống sông và cái bóng biến mất. Ta hiểu đây là một thông điệp đã được gởi đến cho ta: con người phải biết chiến thắng nỗi sợ hãi trong lòng bằng hành động.

Người thầy cuối cùng là một đứa bé. Ta đến một thành phố nọ và thấy một đứa bé trên tay cầm một cây nến đã thắp sáng để đặt trong đền thờ.

Ta hỏi đứa bé: “Con tự thắp sáng cây nến này phải không?” Đứa bé đáp: “Thưa phải.” Đoạn ta hỏi: “Lúc nãy nến chưa thắp sáng, nhưng chỉ một thóang sau đã cháy sáng. Vậy con có biết ánh sáng từ đâu đến không?”

Đứa bé cười to, thổi phụt ngọn nến và nói: “Ngài thấy ánh sáng đã biến mất, vậy ngài bảo ánh sáng đã đi đâu?”

Cái tôi ngạo nghễ của ta hoàn toàn sụp đổ, pho kiến thức kim cổ của ta cũng sụp đổ theo. Lúc ấy ta nghiệm ra sự dốt nát của bản thân. Và từ đó ta vất đi tất cả những tự hào về kiến thức của mình.

Đúng là có thể nói ta không có một ai là thầy, nhưng điều này không có nghĩa ta không phải là một học trò. Ta xem vạn vật là thầy. Tinh thần học hỏi của ta luôn rộng mở hơn tất cả các người. Ta học hỏi từ tất cả mọi vật, từ cành cây ngọn cỏ đến đám mây trên trời kia. Ta không có một người thầy vì ta có hàng triệu triệu người thầy mà ta đã học được mỗi khi có thể. Điều thiết yếu trong cuộc sống là luôn làm một học trò. Điều này có nghĩa là gì? Nghĩa là có khả năng học hỏi, luôn sẵn sàng học để biết chấp nhận ý nghĩa của vạn vật. Người thầy là người thông qua đó ta bắt đầu học cách học hỏi.

LÀM SAO ĐỂ LEO LÊN NHỮNG ĐỈNH NÚI...

Hãy chọn ngọn núi bạn muốn leo
Đừng bị ảnh hưởng bởi những gì người khác nói: “ngọn núi kia đẹp hơn” hoặc “ngọn núi kia trông dễ hơn”. Bạn sẽ bỏ ra nhiều sức lực và đam mê để đạt được mục đích của bạn, và bạn là người duy nhất chịu trách nhiệm cho sự lựa chọn của mình, vậy hãy nắm thật chắc những gì bạn đang thực hiện.

Hãy tìm cách để đi đến ngọn núi
Thường thường bạn có thể nhìn thấy một ngọn núi ở đàng xa — đẹp đẽ, lôi cuốn và nhiều thử thách. Tuy nhiên, khi bạn cố gắng để đi đến đó, điều gì sẽ xảy ra? Chung quanh nó sẽ có rất nhiều lối đi; những rừng cây sẽ chắn lối giữa bạn và mục tiêu của bạn; và những gì bạn thấy rõ ràng trên bản đồ sẽ trở nên phức tạp hơn rất nhiều trong thực tế. Vì vậy, bạn phải thử hết những lối đi và những đường mòn, cho đến một ngày nào đó, bạn tìm thấy đỉnh núi mà bạn muốn trèo lên.

Hãy học hỏi từ người nào đã từng lên đến đỉnh đó rồi
Dù cho bạn có khác những người chung quanh thế nào đi nữa, vẫn luôn luôn có một ai đó trước kia đã từng có cùng một ước mơ như bạn và là người đã để lại những dấu vết giúp những người đi sau bớt gian khổ: điểm tốt nhất để buộc sợi dây thừng, lối mòn với những dấu chân, những cành cây đã được bẻ gãy để đi qua được dễ dàng hơn. Đây là cuộc leo núi của bạn và đây cũng là trách nhiệm của bạn, nhưng đừng bao giờ quên rằng những kinh nghiệm của người khác thì luôn luôn hữu ích.

Những nguy hiểm, khi quan sát cận kề, có thể chế ngự được
Khi bạn bắt đầu leo lên ngọn núi ước mơ của bạn, hãy luôn lưu tâm đến những gì đang xảy ra chung quanh bạn. Dĩ nhiên sẽ có những vách núi sừng sững. Sẽ có những chỗ nứt nẻ không dễ dàng nhận thấy. Có những tảng đá láng bóng do mưa và gió bào mòn nên chúng trơn trợt như băng vậy. Nhưng nếu bạn biết bạn đang đặt chân mình nơi nào, bạn sẽ thấy được những cạm bẫy và có thể tránh chúng.

Phong cảnh chung quanh thay đổi, vậy hãy tận hưởng chúng
Tất nhiên bạn phải luôn nhớ đến mục tiêu của bạn — leo lên đỉnh núi. Tuy nhiên, trong khi bạn leo, khung cảnh chung quanh thay đổi, không có gì là sai trái nếu bạn thỉnh thoảng ngừng lại để ngắm cảnh. Cứ mỗi thước bạn leo lên, bạn lại có thể trông thấy xa hơn, vậy thì hãy bỏ ra một chút thời gian để khám phá thêm những điều mà từ trước đến giờ bạn chưa hề trông thấy.

Hãy tôn trọng cơ thể của bạn
Bạn sẽ chỉ có thể leo lên đỉnh một ngọn núi nếu bạn biết chăm sóc cơ thể của bạn. Bạn có tất cả thời gian mà cuộc sống dành cho bạn, vậy nên đừng đòi hỏi quá nhiều đối với cơ thể của bạn. Nếu bạn đi quá nhanh, bạn sẽ thấy mệt và có thể bỏ dở cuộc leo núi nửa chừng. Nếu bạn đi quá chậm, màn đêm buông xuống và bạn có thể bị lạc đường. Hãy tận hưởng những cảnh đẹp chung quanh, uống những ngụm nước suối mát, và ăn những loại trái cây mà Thiên Nhiên đã rộng lượng ban cho bạn, nhưng nhớ tiếp tục bước đi.

Hãy tôn trọng tâm hồn của bạn
Đừng lặp đi lặp lại, “Tôi sẽ làm điều đó.” Tâm hồn của bạn đã biết điều đó rồi. Điều cần phải làm là sử dụng quãng đường dài này để vươn lên, để vươn ra xa đến tận chân trời, để chạm đến bầu trời. Nỗi ám ảnh sẽ không giúp cho bạn tìm đến mục tiêu của bạn, và nó còn làm hỏng mất niềm vui của việc leo núi. Mặt khác, cũng đừng lặp đi lặp lại “Nó khó hơn tôi tưởng,” bởi vì điều này sẽ làm cho bạn nhụt chí.

Hãy chuẩn bị để đi thêm một dặm nữa
Khoảng cách đi đến đỉnh núi luôn luôn xa hơn bạn nghĩ. Sẽ có những lúc bạn tưởng như đã gần đến đích nhưng thực ra mục tiêu vẫn còn xa lắm. Nhưng một khi bạn đã chuẩn bị để đi xa hơn, khoảng cách kia không còn là vấn đề nữa.

Hãy vui sướng khi bạn đến đỉnh núi
Khóc, vỗ tay, gào to lên rằng bạn đã đạt được điều bạn mơ ước; hãy để gió (bởi vì luôn có gió trên đỉnh núi cao) gột sạch đầu óc của bạn, làm mát dịu đôi bàn chân nóng bỏng, rã rời của bạn, mở mắt bạn ra, thổi sạch những bụi bặm trong tim bạn. Điều mà trước kia chỉ là một giấc mơ, một hình ảnh xa xôi, thì bây giờ đã là một phần của cuộc đời bạn. Bạn đã thực hiện được điều đó, và đó là một điều tốt đẹp.

Hãy hứa với bản thân
Giờ đây khi bạn đã phát hiện ra một sức mạnh mà bạn không ngờ rằng mình có, hãy hứa với bản thân rằng bạn sẽ dùng sức mạnh này cho những ngày còn lại của cuộc đời bạn; đồng thời, hãy hứa với bản thân rằng bạn sẽ khám phá một ngọn núi khác và sẽ bắt đầu cho một cuộc thám hiểm mới.

Hãy kể lại câu chuyện của mình
Vâng, hãy kể lại câu chuyện của mình. Hãy là một ví dụ cho những người khác. Hãy nói với mọi người rằng mọi chuyện đều có thể thực hiện được, và rồi những người khác sẽ tìm thấy sự can đảm để leo lên những đỉnh núi của họ.

Trong lòng bạn chứa đựng thứ gì?

Cụ già nói: "Tốt và không tốt hoàn toàn không có phân giới rõ ràng, chính xác, có chăng thì chỉ là cảm giác trong lòng người mà thôi. Trong lòng ông chứa thứ gì mới có thể tìm thấy thứ đó".
http://a8.vietbao.vn/images/vn888/hot/v2013/best_2131653659-1-hanhphuc.jpeg
Nguồn ảnh: Internet  
Có một lữ khách trẻ tuổi tình cờ gặp một người lớn tuổi rất hiểu thiền lý ở trên thảo nguyên, anh ta hỏi cụ già: "Ông sống ở đây có tốt không?"
Cụ già hỏi ngược lại: "Quê hương của cháu như thế nào?"
Người lữ khách nói: "Tệ lắm, vừa bế tắc, vừa lạc hậu"
Cụ già vội nói: "Vậy cháu mau đi đi, ở đây và quê của cháu rất giống nhau".
Sau đó lại có một lữ khách khác đến, cũng hỏi cụ già câu như vậy, cụ già cũng hỏi ngược lại một câu như đã hỏi thanh niên trước, lữ khách mới đến trả lời một cách thâm tình: "Quê cháu rất tốt, đồng ruộng khe suối, cỏ cây nhà cửa, lại có người thân xóm giềng, đều làm cho cháu rất nhớ".
Cụ già bèn nói: "Ở đây cũng đẹp như ở quê của cháu vậy".
Có một người bên cạnh nghe như vậy cảm thấy nghi ngờ không hiểu, hỏi cụ già: "Tại sao cùng một câu hỏi giống nhau, mà cụ lại trả lời khác nhau một trời một vực như thế?"
Cụ già nói: "Tốt và không tốt hoàn toàn không có phân giới rõ ràng, chính xác, có chăng thì chỉ là cảm giác trong lòng người mà thôi. Trong lòng ông chứa thứ gì mới có thể tìm thấy thứ đó".

Nhà thiền có câu: "Người trong lòng đầy bất mãn và trở ngại muốn đi tìm chỗ tốt đẹp để trở về nương náu, nhất định tìm không được; nhưng trong lòng tràn đầy tình yêu và sự đẹp đẽ mới có thể phát hiện được ốc đảo của chính mình. Điều này xem ra dường như là việc phức tạp huyền bí, kỳ thật chỉ là nói rõ một đạo lý: Trên thế giới không có sự việc gì là tuyệt đối, bất cứ tấm thẻ nào trong tay bạn cũng hoàn toàn có hai mặt trái và phải.