NGỤ NGÔN

Ta bạt mạng kéo theo người bạt mạng

Nên cơn vui thường kéo theo cực hình

Nên tương lai bằn bặt ở lòng mình

Nên bất hạnh ngập đầu ai vô tội

Người mới lớn cửa hồn chưa bám bụi

Vội vàng chi mở rộng cánh tin yêu ?

Biết đâu ta lẩn quẩn một đời, liều

Chuyên đội lốt thánh nhân đi ... lường gạt

Thứ Bảy, 18 tháng 5, 2013

Em..



Em lại gần đây một chút đi em, để tôi xem những vết thương trong em. Những vết thương từ muôn vạn kiếp sầu cổ. Những vếtthương của kiếp này đen bạc. Những vết thương mới từ hôm qua thôi. Có vết thương nào em đang giấu tôi?
Rồi em sẽ lặng lẽ, em sẽ chẳng nói.
Em có đủ tin tôi, em có tin trong kiếp sống này mọi khổ đau sẽ được rũ sạch, như hoa lá và hương cỏ cây sống dậy sau mưa? Tâm hồn em thơm như hơi đất, có chút khô cằn khi đông qua thì mới giữ được mơn mát cho xuân này. Tâm hồn em như bầu trời sau mưa, có buồn khổ đau xuống như những cơn mưa thì mới xanh trong như lục ngà…
Em đẹp lắm. Nhìn vào đôi mắt trong là tôi biết em đẹp, bốn mùa nơi ấy, rất trần gian mà cũng thiên thanh…

Những giấc mơ đã làm thay đổi thế giới..


daydreaming girlNhững giấc mơ đã làm thay đổi thế giới. Điều này thì ai cũng biết. Hai anh em Wright với giấc mơ làm con người bay được, Franklin với giấc mơ tìm ra điện lực, Edison với giấc mơ làm ra bóng đèn điện, Bell với giấc mơ tạo ra điện thoại… Hầu như tất cả vật dụng quanh ta, từ bếp núc đến xe cộ, viết lách, trò chuyện, đều là kết quả của một giấc mơ của ai đó. Thế giới quanh ta là thế giới của những giấc mơ đã thành và sẽ thành.
Nhưng không phải ai cũng chạy theo những giấc mơ. Hàng triệu người trên thế giới không dám mơ. Họ sợ những giấc mơ sẽ không thành sự thật.
Các bạn, mọi giấc mơ đều có một chút điên rồ, xa thực tế. Nếu không người ta đã không gọi là mơ. Con người mà muốn bay như chim là điên rồ, muốn đèn cháy mà không có dầu và không bị gió thổi tắt là điên rồ, muốn nói chuyện với người cách xa mình một trăm kilômét là điên rồ…
Nếu giấc mơ của bạn quá dễ để thành hiện thực thì có lẽ đó chỉ là một giấc mơ rất nhỏ, như là mơ ngày mai ăn một bát phở. Các giấc mơ có ảnh hưởng thực sự đến đời sống của mình và thế giới quanh mình đều là những giấc mơ điên rồ.
Và nếu bạn là người mộng mơ, những người phân tích và khuyến cáo cho bạn biết về khả năng được thua của bạn, sức mạnh và điểm yếu của bạn, khả năng thành công và thất bại của bạn, và khuyên bạn không nên “ảo tưởng” và “xa thực tế” là những dream killers có tràn ngập trong xã hội. Họ không bao giờ hiểu được trái tim của người mộng mơ.
Người mộng mơ luôn có ít nhất là một giấc mơ, và đi theo giấc mơ của mình. Đối với người mộng mơ, cuộc hành trình theo đuổi giấc mơ là quan trọng, đạt được giấc mơ hay không không phải là điều quan trọng. Cho nên nói thắng thua được mất với người mộng mơ là điều vừa vô bổ vừa vô nghĩa. Người mộng mơ chỉ quan tâm đến cuộc hành trình hơn là đích điểm, vì mỗi bước trong cuộc hành trình đã là một đích điểm khám phá—khám phá chính mình, khám phá dự án mình đang theo đuổi, và khám phá cuộc đời—trong đó khám phá chính mình và khám phá cuộc đời là quan trọng hơn cả.
Cho nên, nếu bạn không muốn là dream killers, khi một người đi theo giấc mơ của họ, bạn chỉ nên hỗ trợ bằng mọi cách có thể để đưa họ gần đến thành công hơn một bước. Và đừng phân tích thắng thua thực ảo lăng nhăng. Người đi theo những giấc mơ lớn biết được sự thật nhiều hơn bạn tưởng, và sự thật rõ nhất mà họ biết và có lẽ bạn không biết, là dù kết quả cuối cùng là điều gì, họ đang thắng trên mỗi bước đường.
Chúc các bạn một ngày đầy mộng mơ.
Trần Đình Hoành

Tình yêu và sự cuồng si,,



Có những khác biệt rất lớn giữa Tình yêu và Sự cuồng si. Nhiều người không hề biết về khác biệt này, và họ cho rằng mình đang yêu – dù đôi lúc đó chỉ là cuồng si nhất thời.
***
Tình yêu thường bắt nguồn từ tình bạn, dần trở nên sâu đậm và bén rễ.
Sự cuồng si được đánh dấu bởi cảm giác không an tâm. Bạn hào hứng và mong mỏi nhưng không thực sự hạnh phúc. Bạn luôn có những nghi ngờ lẩn quẩn trong tâm trí, những câu hỏi không lời đáp... Và điều đó có thể khiến đầu độc giấc mơ đẹp của bạn.
Tình yêu là sự hiểu nhau trong thầm lặng và chấp nhận mặt chưa hoàn hảo của lẫn nhau. Nó đem lại cho bạn sức mạnh và hơn thế – truyền sức mạnh của bạn sang người mình yêu. Bạn luôn cảm thấy ấm áp dù họ bên cạnh hay đi xa. Khoảng cách về địa lý không chia cắt hai bạn. Trong tâm trí hai bạn luôn là những thước phim hạnh phúc được quay tới lui. Và bạn tin rằng cả hai là dành cho nhau, và có thể chờ đợi dù lâu đến đâu.
tình yêu
Sự cuồng si bảo, "Chúng ta phải cưới nhau ngay thôi. Anh không mạo hiểm để đánh mất em."
Tình yêu nói, "Hãy kiên nhẫn. Đừng hoảng lên như thế. Cần lập kế hoạch cho tương lai chắc chắn."
Sự cuồng si thường đòi hỏi về tình dục. Bất cứ khi nào bên nhau, bạn cũng mong rằng sẽ được "quan hệ".
Tình yêu không đặt nền tảng trên quan hệ tình dục. Đó là sự chín muồi của tình cảm, nó khiến cho tình dục trở nên ngọt ngào hơn rất nhiều. Bạn cần phải là bạn bè trước khi có thể trở thành người yêu của nhau.
Sự cuồng si thiếu hẳn tự tin. Khi người yêu đi xa bạn thường nghi ngờ họ sẽ lừa dối. Đôi khi bạn lên kế hoạch giám sát hoặc kiểm tra.
Tình yêu đồng nghĩa với tin tưởng. Bạn hoàn toàn yên tâm và bình tĩnh trước những ám chỉ này nọ, và không có gì khiến bạn thấy bị đe dọa. Người yêu của bạn cũng cảm nhận được sự tin tưởng này ở bạn, và họ càng cố gắng chứng tỏ mình xứng đáng với sự tin cậy ấy.
Sự cuồng si có thể dẫn dắt bạn làm những chuyện mà sau này sẽ phải ân hận, nhưng tình yêu không bao giờ là hối hận cả, nó không lèo lái bạn đi chệch hướng.
Tình yêu giữ cho mình vị thế cao cả. Nó khiến bạn thấy mình được bù đắp và trở nên toàn vẹn. Nó lấp đầy khoảng trống trong trái tim bạn.
Tình yêu được ví như chiếc thang nâng đỡ bạn. Nó mang bạn lên cao. Khiến bạn nhìn lên và suy nghĩ về những lý tưởng cao đẹp. Nó khiến bạn trở thành một con người tốt hơn trước kia. Có tình yêu bên cạnh, bạn đã được bù đắp rất nhiều thứ bạn chưa có hay không thể có. Nhưng nếu không có tình yêu, bất cứ gì bạn có cũng đều không nhiều ý nghĩa. Bí mật của cuộc đời mỗi người không chỉ là sống mà là có điều gì để hướng đến, sống trọn vẹn vì nó.
Sự cuồng si là cảm giác, tình yêu thực thụ bao gồm cả hẹn ước và cam kết. Sự cuồng si là tình cảm của xúc cảm. Tình yêu thực thụ lại mang đến sự tận tâm và sẵn sàng hy sinh cho nhau nếu cần. Một người sẽ "rơi vào" trạng thái cuồng si, nhưng họ lại "trưởng thành" từ tình yêu thực thụ.
Điều căn bản của tình yêu là quan tâm đến người khác. Nó thường thích cho đi hơn là nhận về.
Sau cùng, sự cuồng si sẽ chết dần theo thời gian và ngăn cách, trong khi tình yêu sẽ nhờ vào đó lớn dần lên. Điều này không có nghĩa rằng bạn không đau buồn khi bị buộc xa cách người mình yêu. Trái lại, nỗi đau ấy rất lớn nếu bạn thực sự yêu.

Đàn ông và số đào hoa


Nhiều đàn ông kể chuyện có nhiều em sẵn sàng chết vì mình, có nhiều em hẹn hò mình đến tận kiếp sau. Thật ra đó là khi các em tuyên bố: "Phải yêu anh thì thà chết còn hơn" hay "Em không yêu anh đâu, đợi đến kiếp sau nhé".
***
Chuyện kể rằng có một chú chó kiếm được miếng thịt to nhởn nhơ tha mồi chạy. Lúc chạy ngang qua cầu nhìn xuống, thấy hình bóng của miếng thịt phản chiếu dưới nước còn to hơn miếng thịt đang gậm trong miệng, chó ta lao ngay xuống nước. Kết quả miếng mồi mất và bóng cũng tan đi, chó đành trơ mõm không còn gì để ăn, dân gian gọi thế là thả mồi bắt bóng.
Nhiều đàn ông cũng hay thả hoa hậu để bắt người mẫu, được voi còn đòi Hai Bà Trưng kết quả là lắm mối tối nằm không.
Dẫu biết vậy nhưng dường như lăng quăng là bản tính của đàn ông.
Lăng quăng ở đây có nghĩa là đàn ông yêu hết cô này đến cô khác hoặc yêu nhiều cô cùng lúc, con rô cũng tiếc mà con giếc cũng muốn. Những đàn ông như thế dân gian gọi là trăng hoa nhưng tự đàn ông thì chỉ khiêm tốn nhận là mình có số Đào hoa.
đàn ông đào hoa
Đàn ông hay được giới thiệu kèm theo chữ hoa: nào là hay tặng hoa, hay ba hoa, hào hoa, đào hoa và thậm chí là trăng hoa.
Trăng hoa dùng để chỉ đàn ông lẳng lơ, không có tình cảm lâu dài với ai, thay "đối tác" như thay áo. Trăng hoa dùng để chỉ tính xấu của đàn ông còn đào hoa dùng để chỉ...may mắn của đàn ông. Đàn ông thường tự nhận là mình may mắn chứ không bao giờ cho là mình có tính xấu.
Đào hoa là tên vì sao trong lá số tử vi chủ về tình ái. Khi nói người đàn ông nào có số Đào hoa, có nghĩa là người đó được nhiều phụ nữ yêu mến.
Tuy nhiên không phải có số Đào hoa là hay, chính Đại thi hào Nguyễn Du đã phải muốn dùng dao hoặc kiếm để xử ông cụ thân sinh ra cái số này với câu Kiều "Chém cha cái số đào hoa/Gỡ ra rồi lại buộc vào như chơi".
Không phải đào hoa lúc nào cũng tốt, đào hoa không phải lo thiếu tình yêu, không phải lo đi chinh phục vì lúc nào cũng có vài ba lựa chọn nhưng nhiều đàn ông đào hoa vẫn đi sớm về khuya một mình vì không có lựa chọn nào ưng ý, vì không tìm được tình yêu đích thực.
Nhiều khi đàn ông đào hoa cũng muốn có một gia đình yên ấm nhưng sao khó quá vì dường như lòng đàn ông đào hoa đã trở nên chai sạn, không còn chỗ cho sự trân trọng phụ nữ và tình cảm của họ. Nhiều khi đàn ông hào hoa đã gặp được người toại lòng xứng ý nhưng dường như lại có gì đó thôi thúc khiến họ lại thả mồi bắt bóng.
Những người biết xem tử vi có thể phân biệt sao Đào hoa chiếu mệnh và sao Hồng loan chiếu mệnh. Đào hoa chiếu mệnh có nghĩa là ăn tạp, to bùi bé mềm trẻ ăn gỏi già muối dưa như chàng Don Juan. Hồng loan chiếu mệnh được cho là sang hơn, là yêu có chọn lọc hơn, yêu có thơ văn đàn sáo như chàng Casanova.
Dân gian cho rằng dù lăng quăng kiểu gì cũng nên diệt trừ để tránh xuất huyết. Tuy nhiên đàn ông đào hoa tự biện minh rằng mình cũng cực khổ trăm bề bởi cây muốn lặng nhưng gió chẳng đừng, nhiều khi đàn ông đào hoa cũng muốn đàn một dây, chùa Một Cột, yêu một người nhưng đàn bà lại cứ lao vào vì tâm lý như quảng cáo là "Mình cũng muốn được như chị ấy".

Nhiều người cũng biết rằng đàn ông càng đào hoa chị em càng thích còn đàn ông chung tình thì dễ thất tình.
Đàn ông đào hoa lại hay thương người, hay ngại từ chối, kết cục là ngày càng dấn sâu vào vũng bùn đào hoa không biết ngày nào có thể thoát ra.
Tuy nhiên đàn ông cũng cần phải hiểu rằng số Đào hoa chỉ là điều kiện, là cơ hội Trời cho để đàn ông thu hút với nhiều mồi, nhiều bóng nhưng đàn ông phải tự chịu trách nhiệm với những vụ thả mồi, bắt bóng của mình chứ không để đổ lỗi cho hoàn cảnh, cho số phận. Đàn ông không thể cười hề hề để đổ tội cho cái số Đào hoa và hay cả nể của mình và than thở rằng "Nếu mình mà là đàn bà không biết là đã chửa hoang bao nhiêu lần".
Khoa học giải thích là đào hoa là bản năng của đàn ông vì đàn ông như những người đi gieo hạt chỉ muốn gieo được càng nhiều hạt càng tốt. Chuyện dễ rung cảm trước những bóng hồng hầu như đàn ông nào cũng có, chỉ có điều đàn ông có dám bộc lộ sở thích của mình ra hay không thôi.
Có nghiên cứu cho thấy 100 đàn ông thì 99 đàn ông muốn tỏ ra mình đào hoa, muốn tỏ ra mình có sức hấp dẫn không gì cưỡng nổi. Đàn ông vốn hay nổ mà số Đào hoa là một hướng khả quan để đàn ông nổ.
Nhiều đàn ông kể chuyện có nhiều em sẵn sàng chết vì mình, có nhiều em hẹn hò mình đến tận kiếp sau. Thật ra đó là khi các em tuyên bố: "Phải yêu anh thì thà chết còn hơn" hay "Em không yêu anh đâu, đợi đến kiếp sau nhé".
Gặp trường hợp số Đào hoa nổ này, cũng nên bao dung để đàn ông cảm thấy thoải mái và tự tin chứ đừng bóc mẽ đàn ông. Miếng mồi đang ngậm trong miệng mà giãy mạnh quá, đàn ông có khi phải thả để...bắt bóng.
Phan An

Hãy bỏ tay ra khỏi mông tôi!


Kẻ bịt mồm bạn khi bạn bị hiếp dâm có khi lại là cô giáo chủ nhiệm, là mẹ bạn, là những nhà văn hóa, trí giả đầy mình của xã hội luôn đề cao chuẩn mực đạo đức sống, chứ không phải thằng lưu manh trên xe bus! Vì họ chỉ dạy bạn kỹ càng cách sống cùng người tốt, nhưng không dạy bạn mấy về môn chửi tục và đánh lại kẻ xấu!
***
1.
Hai mươi năm trước, hiệu sách ngoại văn ở Bờ Hồ vừa là thiên đường vừa là địa ngục của tôi. Thiên đường là bởi tôi mê sách vô cùng. Giả dụ được lên danh sách quà tặng suốt đời, tôi sẽ liệt kê một ngàn cuốn sách mình muốn có. Nhưng địa ngục là bởi, mỗi lần đi xem sách, lại phấp phỏng lo đối phó với một vài thằng cha kỳ quái đáng tuổi cha chú luôn lượn vè vè quanh các tủ sách, thấy cô bé nào vừa mắt là sán tới...
Không hiểu sao những kẻ bệnh hoạn ấy chỉ chọn những cô bé học sinh tuổi phổ thông. Mỗi khi cảm thấy có kẻ bắt đầu sờ soạng sau lưng, trên mông, hoặc đụng chạm cố ý, tôi thường đỏ dừ mặt vội vã bỏ chạy khỏi nhà sách. Thậm chí không dám nhìn mặt kẻ đồi bại, và rất sợ bị mọi người chung quanh phát hiện là mình vừa bị quấy rối, sờ mó, như thể mình chính là tội phạm. Cảm giác vừa tức giận vừa nhục nhã ấy, tôi vẫn còn nhớ.
tức tối đau khổ
Rồi vào đại học, năm thứ ba đại học, tôi đi cùng bé Hằng trong bút nhóm vào hiệu sách cũ để chọn mua sách. Bất ngờ phát hiện một thằng đàn ông kỳ quái mà ngày xưa từng quấy rầy mình, đang áp sát ngay bên cạnh. Và, nó không làm gì tôi, nó nhắm tới bé Hằng. Hằng co rúm lại sợ hãi, đứng như trời trồng, mắt cắm vào cuốn sách trên tay, không dám nhìn sang chỗ khác.
Đó là hình ảnh cuối cùng mà tôi nhìn thấy về một kẻ bệnh hoạn. Bởi ngay sau đó, tôi bất bình và tức giận hét rất lớn:
- Ông kia, làm cái gì đấy? Ông bỏ ngay tay ra! Đồ mất dạy!
Thằng cha biến thái vội vã cắm đầu chạy mất dạng!
2.
Tiếng hét ấy làm chính tôi kinh ngạc. Tại sao ngày xưa, mình chỉ ngậm tăm chịu đựng, còn khi bất bình thấy kẻ khác bị sờ mó, mình lại chẳng còn sợ hãi gì kêu lên?
Hóa ra, chỉ đơn giản là, những cô thiếu nữ vị thành niên luôn có xu hướng quy kết mọi sự cố trong cuộc sống vào lỗi của bản thân. Sẽ hổ thẹn khi bị sờ mông, sẽ khủng hoảng và bất lực khi bị quấy rối. Còn cô gái hai mươi tuổi đã nhận ra rằng, kẻ quấy rối tình dục kia mới đáng bị lên án.
Chẳng trách những tay đàn ông biến thái đầy kinh nghiệm đã luôn chọn con mồi là những cô bé mười mấy tuổi. Cái làm chúng hả hê, là thấy được các cô đỏ mặt, cuống quýt sợ hãi bỏ chạy. Hoàn toàn không dám phản kháng. Nói cách khác, những kẻ xấu chẳng cần bịt miệng bạn, bởi bạn tự cắn răng chịu đựng, có miệng cũng đâu dám la lên, khác gì tự bịt miệng mình?
Nhưng, điều quan trọng nhất là: Khi kẻ quấy rối tình dục sợ nhất là tiếng hét của nạn nhân, thì bản thân nạn nhân cũng sợ hãi tiếng hét ấy!
Trên báo chí bây giờ thiếu gì những tin, sinh viên Đại học Quốc gia Hà Nội sợ hãi kẻ thị dâm. Sinh viên sợ kẻ rình lén trong toa-lét nhà trường, kẻ sờ soạng trên xe bus. Hầu hết những tin bài khiêm tốn ấy đều nói nhiều về việc, nữ sinh sợ hãi bỏ chạy. Chả hề có mấy tin viết rằng, cô sinh viên đứng lại, hét to lên cảnh cáo giữa đám đông, lên án hành vi xấu, dán lên tường thông báo cảnh báo người khác về đoạn đường có yêu râu xanh..
Toàn thấy cảnh báo đoạn đường này đang thi công, chẳng thấy cảnh báo đoạn đường này có kẻ sờ mông.
Thời gian trước, trên báo còn đưa tin, một cô nữ sinh quay lén hành vi "khoe của" của một kẻ bệnh hoạn. Nhưng đáng kinh ngạc là, cô nàng biết rõ kẻ kia đang làm gì. Biết rõ điều ấy là bẩn thỉu. Nhưng cô không hề dám làm gì để chặn đứng nó lại, im lặng trong suốt quá trình quấy rối tình dục nơi công cộng ấy diễn ra. Việc quay phim còn phải che dấu bằng thái độ cười đùa thản nhiên, và tung lên mạng như một cách "khoe của" gián tiếp. Kẻ kia khoe bộ phận sinh dục nam, cô gái khoe việc mình đã được chứng kiến kẻ kia "khoe của quý".
Hai việc ấy mang tính trạng bệnh hoạn như nhau. Cô gái hơn gã đàn ông một thứ, là cô có thêm một con mắt ghi hình điện tử, thế thôi.
Không biết tôi có hiểu sai không! Nhưng chắc hai mươi năm trước nếu có điện thoại trang bị camera trong tay, tôi cũng không ghi hình lại việc em Hằng bị sờ mông. Mà tôi vẫn kêu lên! Kêu thật to!
Kẻ quấy rối luôn táo tợn trước nạn nhân nhưng luôn sợ hãi đám đông. Vấn đề là bạn có vạch mặt chỉ tên nó ra không, hay bạn tự bịt miệng mình trước?
3.
Mẹ thường dạy tôi phải trở thành gái ngoan, biết nghe lời bố mẹ, phải ý tứ vì mình là con gái. Cô giáo chủ nhiệm từng bắt tôi đứng góc lớp vì mất trật tự trong lớp. Cuốn sách đầu đời tôi đọc khi bảy tuổi là cuốn truyện thiếu nhi, thỏ trắng ham chơi, về mẹ mắng. Ngoan tức là biết nghe lời, biết nhịn, biết chịu đựng.
gái ngoan
Biết nghe lời trở thành đạo đức hàng đầu của gái trẻ. Tôi có mấy người đồng nghiệp cũ, thường bảo, chỉ thích lấy gái quê, vì gái quê rất "ngoan", biết nghe lời chồng. Sau này quả thật có một anh lặn lội đi hơn trăm cây số lấy gái quê. Rất khó tả cảm giác, một bức ảnh lễ ăn hỏi, chú rể comple giầy da rất thời trang, đứng cạnh cô gái vùng trung du môi đỏ choét, quần bò ống loe, mặc áo phao xanh cánh chả, đội mũ có lông.
Đấy, không chịu nghe lời còn có cả nguy cơ bị ế nữa đấy! Cô ấy ngoan, nên cô ấy còn có chồng trước cả tôi! Tôi hay cãi, mà cãi thì rất to, nên mãi chả ai rước! Cũng may, đó là chuyện quá khứ, hồi yêu râu xanh còn đơn giản là sờ soạng. Giờ yêu râu xanh đã lên mạng. Những kẻ quấy rối nhiều khi có cả webcam và phim sex miễn phí, ảnh nóng mà bạn, một phút bất cẩn, để lộ ra. Có khi kẻ quấy rối bạn lại còn là tình cũ, không cam tâm thấy bạn đang trong vòng tay tình mới!
Bạn có hét to lên không, hay ai đã bịt miệng bạn? Nhưng bạn có quyền phòng vệ cơ mà, pháp luật cũng ủng hộ bạn, cả xã hội cũng cho phép bạn phản kháng cơ mà.
Nếu bạn vẫn còn lưỡng lự, sợ hãi, sợ mất thể diện, thì thử nghĩ xem: Nếu những kẻ biến thái kia thử động vào gái hư xem, việc gì sẽ xảy ra!
Điềm tĩnh thì cô gái có thể lịch thiệp quay lại, nghiêng đầu cười nhã nhặn và duyên dáng, nói dịu dàng và kiên quyết:
- Chào anh, anh có thể vui lòng nhấc bàn tay cao quý của anh ra khỏi cái mông em được không? Em sẽ rất biết ơn và hẹn gặp lại anh lần sau!!!
(Có vẻ hiếm xảy ra sự điềm tĩnh này!)
Còn không bình tĩnh thì hét to:
- Bà táng cho mày một phát vào mồm bây giờ, tổ sư thằng mất dậy!
Làm ơn hãy văng tục vào lúc đó. Với những người trí thức, ta cư xử trí thức. Nhưng với những kẻ lưu manh, ta vẫn cư xử trí thức, thì đó mới đúng là bi kịch đấy bạn ạ!
Trang Hạ

Ngực người phụ nữ...


Ngực của đàn ông là mái nhà của phụ nữ, ngực của phụ nữ cũng là mái nhà của đàn ông.
***
Ngực của người phụ nữ đứng đắn là mái nhà chỉ dành riêng cho người họ yêu, chỉ có anh ấy mới có thể trở về.
Ngực của phụ nữ phóng túng là khách sạn. Khách sạn và nhà hoàn toàn khác nhau, bản thân người đàn ông cũng hiểu, nhưng trong số họ lại có không ít người thích ở khách sạn hơn.
Với những người phụ nữ hạnh phúc, ngực của cô là mái nhà của đàn ông. Bất kể là một hay nhiều người, thì cô cũng từng cố gắng để mang lại cho họ một mái nhà ấm áp, để họ không nghĩ đến việc bỏ nhà mà đi.
Ngực của đàn ông mạnh mẽ, ngực của phụ nữ lại dịu dàng mái nhà của đàn ông và mái nhà của phụ nữ dẫu sao cũng có sự khác biệt. Ngực của người đàn ông có thể cùng lúc trở thành mái nhà của không chỉ một người phụ nữ, lại còn có phòng để cho thuê.Ngực của phụ nữ nếu cùng lúc trở thành mái nhà của vài người đàn ông thì sẽ trở nên hoang đàng, bị người đời khinh rẻ.
Người đàn ông đánh bóng cho ngực của mình bằng cơ bắp , còn phụ nữ lại dùng kích cỡ của vòng ngực để thể hiện sự quyến rũ, vì thế mái nhà của phụ nữ lãng mạn hơn nhiều so với mái nhà của đàn ông, và chi phí cũng sẽ cao hơn.
Phụ nữ hy vọng có được một ngôi nhà xinh đẹp, nhưng tất cả những điều ấy không do bản thân họ quyết định, mà là do nhân tố di truyền quyết đinh. Vì vậy có thể nói, mẹ bạn có được một ngôi nhà như thế nào, thì bạn cũng có một ngôi nhà đại loại như thế. Có một số đàn ông thích ở trong những ngôi nhà lớn, có những người lại cho rằng diện tích lớn nhỏ không thành vấn đề, quan trọng là nội thất trong ngôi nhà ra làm sao.
Khi người đàn ông coi ngực của phụ nữ là một mái nhà, thì cái mà họ muốn không phải là diện tích lớn nhỏ, mà là sự ấm áp. Khi ngực của phụ nữ trở thành mái nhà của đàn ông, khi ấy nó mới có đầy đủ ý nghĩa của sự ấm áp.
Nếu như không có tình yêu, thì người phụ nữ thà rằng home alone (ở nhà một mình).

Sao phải đợi..



Bạn ơi, sao phải đợi? Bởi có thể bạn không biết sẽ phải đợi đến bao lâu...
***
Trên đời khoảng cách xa nhất không phải là sống và chết mà là gần nhau mà không hiểu nhau.
Trên đời khoảng cách xa nhất không phải là ở ngay trước mắt mà là mến nhau nhưng không giữ được.
Khoảng cách xa nhất trên đời không phải mến nhau không giữ được mà là tình thương không được đáp trả.
Khoảng cách xa nhất trên đời này không phải là tình thương không được đáp trả mà là đem trái tim lạnh giá để đối xử với người yêu thương mình.
Người sống bên cạnh mình mà không thể hiểu mình, lại không thể yêu mến nhau hay yêu mến nhau lại không thể nói ra được, đó mới là xa.
khoảng cách
Vậy thì...
Sao phải đợi một nụ cười mới trở nên thật xinh tươi?
Sao phải đợi đến lúc cô đơn mới nhận ra giá trị của một người bạn?
Sao phải đợi được yêu rồi mới đem lòng yêu người?
Sao phải đợi có một chỗ làm tốt mới bắt đầu công việc?
Sao phải đợi có thật nhiều rồi mới chia sẻ một chút?
Sao phải đợi thất bại mới nhớ đến một lời khuyên?
Sao phải đợi một nỗi đau rồi mới nhớ đến một lời ước nguyện?
Sao phải đợi có thời gian mới đem sức mình ra phục vụ?
Sao phải đợi người bỏ ta đi mới thấy luyến tiếc...
Sao phải đợi mà không tự rút ngắn khoảng cách ấy lại một chút, hiểu nhau một chút, thương nhau một chút...
Bạn ơi, sao phải đợi? Bởi có thể bạn không biết sẽ phải đợi đến bao lâu...