NGỤ NGÔN

Ta bạt mạng kéo theo người bạt mạng

Nên cơn vui thường kéo theo cực hình

Nên tương lai bằn bặt ở lòng mình

Nên bất hạnh ngập đầu ai vô tội

Người mới lớn cửa hồn chưa bám bụi

Vội vàng chi mở rộng cánh tin yêu ?

Biết đâu ta lẩn quẩn một đời, liều

Chuyên đội lốt thánh nhân đi ... lường gạt

Thứ Bảy, 19 tháng 1, 2013

Tại vì…

  Các bạn có biết là khoảng 90% các câu “Tại vì…” đều là những chấn song tù ngục cho tâm trí của bạn không?
• Tại vì hắn kiêu căng nên tôi mới đập một trận cho chừa.
• Tại vì cô ta xử với tôi rất tệ nên tôi phải đì lại cho công bình.
• Tại vì hắn chửi bố mẹ tôi nên tôi phải cho hắn một bài học.
• Tại vì hắn không tin được nên tôi bảo bạn bè đừng chơi với hắn.

• Tại vì… Tại vì… Tại vì…
                                                           
   
          Hãy suy nghĩ về các câu “Tại vì…” này. Đây là một câu l‎ý luận thuộc lại nhân quả (causation). Vì có A nên có B. A là nhân (cause), B là quả (effect).
Tại vì hắn…. nên tôi…
Tức là, nếu hắn làm A thì đương nhiên tôi làm B. Hóa ra, tôi chỉ là cái máy computer–ấn nút thì tôi chạy. Hơn nữa “hắn” ấn nút, nên tôi chạy, chứ tôi cũng chẳng ấn nút. Hóa ra, tôi là cái máy, chạy theo mệnh lệnh ấn nút của mọi người chung quanh. Mỗi câu “Tại vì…” là một cái ấn nút của người khác.
Các bạn,
Ta không thể dốt hoài được.
Ta phải làm chủ ta. Không thể để người khác giật dây, ấn nút ta như thế.
Đừng sống theo theo ngón tay ấn nút của người khác như thế.
Ai làm gì thì mặc họ. Đó là chuyện của họ.
Nổi giận, trầm cảm, mất bình tĩnh, chửi bới, đánh đập… là việc của ta. Đừng để việc của ta thành nô lệ cho cái ấn nút của họ.
Nếu bạn thức sự muốn đánh ai, chửi ai, thì hãy để TỰ NHIÊN bạn muốn đánh muốn chửi (nếu bạn tự nhiên được như thế), nhưng đừng bao giờ để bị người khác ấn nút rồi nổi điên đi đánh người, như cái máy vô tri không hơn không kém.

Không có nhận xét nào: