NGỤ NGÔN

Ta bạt mạng kéo theo người bạt mạng

Nên cơn vui thường kéo theo cực hình

Nên tương lai bằn bặt ở lòng mình

Nên bất hạnh ngập đầu ai vô tội

Người mới lớn cửa hồn chưa bám bụi

Vội vàng chi mở rộng cánh tin yêu ?

Biết đâu ta lẩn quẩn một đời, liều

Chuyên đội lốt thánh nhân đi ... lường gạt

Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2013

Em Hát Vào Hồn Ta....



1.
Em thở ngát thanh âm
bằng đôi môi non nhỏ
hồn sầu ta bỗng nở
thêm một đóa u buồn
Em trải lụa thanh âm
bằng đôi môi ngọc nữ
đường trần ta bỗng vỡ
thêm một vết tâm thương
Em tinh lọc không gian
bằng thơm tho hơi thở
thành mênh mông nhung nhớ
thành thanh khí khổ đau
cho ta hít thâm sâu
hương thiên đường hệ lụy
Ôi, thiên đường hệ lụy
ta sống để cần nhau
nơi chót vót thương đau
Ôi, thiên đường hệ lụy
ta sống để chìm mù
trong hạnh-phúc-đày-nhau
2.
Người kiêu hãnh như hoa
khoe tận tình hương sắc
ta như gã bướm già
kinh nghiệm điều hoan lạc
làm sao ? hỡi làm sao ?
cam tâm đưa vào cuộc
thống thiết tình cho nhau
Người trắng bông như tuyết
thánh khiết giữa không gian
ta rầu như mặt đất
chứng kiến ngày tuyết tan
ta xót xa nhói ngực
thấy mình gần gủi hơn !
3.
Em chuốt nhọn thanh âm
bằng đôi môi lịm ngọt
kẻ cuồng ngạo như ta
bỗng lìa đời thảng thốt
Trên dòng tình miên mang
không cánh chi bơi ngược
kẻ ngạo cuồng đã gục
ta thảm não ..yêu em !
 Nguyễn Tất Nhiên

Không có nhận xét nào: