NGỤ NGÔN

Ta bạt mạng kéo theo người bạt mạng

Nên cơn vui thường kéo theo cực hình

Nên tương lai bằn bặt ở lòng mình

Nên bất hạnh ngập đầu ai vô tội

Người mới lớn cửa hồn chưa bám bụi

Vội vàng chi mở rộng cánh tin yêu ?

Biết đâu ta lẩn quẩn một đời, liều

Chuyên đội lốt thánh nhân đi ... lường gạt

Chủ Nhật, 20 tháng 1, 2013

Em không thèm cám ơn anh đâu!..-Thơ Cát Du



Em không thèm cám ơn anh đâu!
Vì anh là cỏ dại
thấy gió cứ lay
Gió thổi phương em thì em biết
Chứ gió thổi phương nào em có biết đâu?

Em không thèm cám ơn anh đâu!
Vì anh là cỏ dại
Cứ đong đưa theo chuồn
Đâu ngó ngàng chi cát
Mòn dẹt dưới chân anh

Em mòn dẹt dưới chân anh cả đời
để chờ
nụ hôn mòn dẹt
Vậy mà
chẳng bao giờ anh xòa xuống để hôn em?
Em ghét người đàn ông cỏ dại
Em không thèm cám ơn anh đâu!
Không thèm!

THÍT CHẶT

Em thít chặt vào anh
Tưởng không gì lèn qua cho được
Vậy mà
Có một hạt cát đã lèn giữa chúng mình
Hạt cát lớn thành viên gạch
Viên gạch hoá thành bức tường
Bức tường hoá thành Vạn lý
Cứu em !
Em không cách gì bíu anh cho được
Em rơi
Ngã phịch xuống chân tường


Đi hoang    
     
 
Đêm qua có một cuộc chia ly
Cuộc chia ly vĩnh hằng của hai trái tim không thuộc về nhau nữa
Trái tim lớn lạnh lùng quay quắt
Trái tim nhỏ se thắt buồn đau
Nàng quay lưng đi về phía không có ánh mặt trời
Vứt tình vào tối
Đêm đông
Cành khô buốt
Có chú dế rủ rê đi hoang
” Ừ, thì đi !”

Gió đông gì cũng mặc
Nàng buông !

Không có nhận xét nào: