NGỤ NGÔN

Ta bạt mạng kéo theo người bạt mạng

Nên cơn vui thường kéo theo cực hình

Nên tương lai bằn bặt ở lòng mình

Nên bất hạnh ngập đầu ai vô tội

Người mới lớn cửa hồn chưa bám bụi

Vội vàng chi mở rộng cánh tin yêu ?

Biết đâu ta lẩn quẩn một đời, liều

Chuyên đội lốt thánh nhân đi ... lường gạt

Thứ Ba, 5 tháng 2, 2013

TRẦN TRỤI TÌNH YÊU...


sẽ chẳng bao giờ em nhận ra được hết
      những phũ phàng anh đã tặng cho em
nếu không có một ngày trái tim em thuộc về người khác!
      em đã nhận ra
không gì thê thảm hơn
một tình yêu đã chết
không gì tẻ nhạt
không gì lạnh lẽo
chán chường hơn
em nhận ra
chúng ta giống nhau quá đỗi
cùng hững hờ
tàn nhẫn
cũng khinh khi...
em nhận ra tất cả sự khôi hài của mình
khi phơi bày trước anh
niềm hy vọng thanh cao
huyền ảo
tội nghiệp em
tội nghiệp em
trần trụi lòng người thế mà mãi một thời em cứ làm chú nai ngơ ngác
thần thánh tình yêu!
thần thánh tâm hồn!
và em chợt thương những người phụ nữ suốt đời chung thủy
suốt đời vùi hồn trong những kỷ niệm
ngỡ thiêng liêng
ôi những người phụ nữ không biết quay lưng
sẽ không bao giờ
không bao giờ nhận ra hết những ngõ ngách bạc bẽo trong trái tim lạnh lùng phản bội.

Không có nhận xét nào: