NGỤ NGÔN

Ta bạt mạng kéo theo người bạt mạng

Nên cơn vui thường kéo theo cực hình

Nên tương lai bằn bặt ở lòng mình

Nên bất hạnh ngập đầu ai vô tội

Người mới lớn cửa hồn chưa bám bụi

Vội vàng chi mở rộng cánh tin yêu ?

Biết đâu ta lẩn quẩn một đời, liều

Chuyên đội lốt thánh nhân đi ... lường gạt

Thứ Năm, 11 tháng 4, 2013

Không thể hưởng thụ..!!


Có một ông cụ 60 tuổi sau bao nhiêu năm cống hiến sức khỏe cho công việc và sự nghiệp đến khi về già ông tích cóp được số tiền kha khá.

Cụ ông 60 tuổi
Ông quyết định đi Thái Lan để du lịch vì ông nghe nói bên đó mấy vụ “vui vẻ, tươi mát” rất nhiều, ông muốn thử một lần cho biết chút vị với đời.
Sau khi xuống sân bay và thuê khách sạn, ông ta liền hỏi anh phục vụ khu vực nào có vui vẻ tươi mát, anh ta chỉ dẫn ông tận tình.
Buổi tối ông diện đồ láng coóng đi ra vực đó. Ông thấy một ngã ba trên có 2 tấm bảng chỉ về 2 hướng. Một tấm ghi là: “Dành cho người nhiều tiền”, tấm còn lại ghi: “Dành cho người ít tiền”.
Ông lão nghĩ : “Thôi, mình gom góp có chút ít tiền thì nên đi vào đường dành cho người ít tiền vậy”.
Ông cắm cúi đi đến cuối đường lại gặp một ngã ba trên đó có 2 tấm bảng chỉ về 2 hướng. Một tấm ghi: “Dành cho người trẻ” tấm còn lại ghi : “Dành cho người già”. Thế là ông lại lọ mọ quẹo vào đường dành cho người già cắm cúi đi.
Đi đến cuối đường ông lại gặp một ngã ba trên có 2 tấm bảng. Một tấm ghi là: “Dành cho người đẹp” tấm còn lại “Dành cho người xấu” ông bụng bảo dạ: “Mình 60 rồi còn đẹp cái gì nữa chứ”, thế là ông đành quẹo vào đường dành cho người xấu, vừa đi ông vừa tự động viên mình:“Sắp được hưởng sung sướng rồi ráng lên”.
Đi đến cuối đường này ông lại nhìn thấy một ngã ba trên lại có 2 tấm bảng rẽ ra 2 hướng. Một tấm ghi: “Dành cho người dẻo dai và nhiều xí quách” tấm còn lại ghi: “Dành cho người hết xí quách”. Ông tự nghĩ: “Mình già rồi làm gì còn xí quách nữa, mình chỉ ráng đi để tận hưởng chút lạc thú cuối đời cho biết với người ta thôi mà” thế là ông rẽ vào con đường thứ 2.
Ông lụm cụm xiêu vẹo bước đi một cách khó nhọc trên con đường với bao suy nghĩ tưởng tượng ra cảnh vui thú, nhưng khi đến cuối đường ông nhìn thấy chỉ một tấm bảng treo thật cao. Ông bèn ráng kiếm vật để kê lên nhìn cho rõ bảng ghi chỉ dẫn gì tiếp theo.
“Ít tiền, già lão, xấu trai, lại còn hết xí quách nữa, thôi quay về nhà đi cha”.

Làm sao để cho nó vào chuồng trở lại?






Có một thương gia chuyên kinh doanh ngành nhà hàng, vì muốn những nhà hàng của ông có cái gì đó khác hơn tất cả những nhà hàng khác ông chủ trương làm nhà hàng ông nổi bật bằng chữ sạch. Những quảng cáo dùng rất nhiều chử sạch. Sạch nhất, sạch tuyệt đối...

Có môt ông khách thường không dám ăn uống ở ngoài vì sợ những nhà hàng làm ăn không được sạch, vì thế ông bế quan toàn ăn đồ ăn do chính ông nấu. Nghe tiếng có một nhà hàng rất sạch, ông phá lệ và tìm đến nhà hàng này sau 10 năm bế quan.

Ông ngạc nhiên hết sức khi thấy nhà hàng này sạch không thể tưởng tượng nổi, ông yên tâm và gọi vài món ăn.
Trong lúc đang ăn ông thấy một chuyện lạ là những bồi bàn không đeo cà vạt mà đều đeo môt cái thìa. Ông kêu bồi bàn đến và hỏi

Sao không đeo cà vạt mà lại đeo thìa?

Ông không biết à? nhà hàng chúng tôi rất sạch, ông chủ không cho chúng tôi dùng tay vào bất cứ trường hợp nào, tất cả mọi đụng chạm vào đồ ăn của quí khách chúng tôi đều phải dùng đồ nghề.

À đúng là sạch hơn tôi tưởng tượng. Thế còn cọng dây ngay lưng quần của anh thì dùng vào việc gì?

Thì quí khách cũng biết rồi, đôi khi chúng tôi cũng phải dùng phòng vệ sinh chứ, đầu dây kia đã được buộc kỹ lưỡng bên trong chúng tôi chỉ cần kéo nó ra khi đi tiểu tiện.

hahaha tốt, tốt lắm ông chủ anh quả thật là chu đáo.

Đang lúc ăn, ông khách theo dõi những anh bồi bàn, đúng là nhà hàng này sạch hạng 5 sao. Tò mò ông muốn xem anh bồi bàn dùng đồ nghề, nhìn vào tô súp thầy vài cọng hành ông kêu anh bồi bàn đến và nói

Tôi không thích ăn hành lắm, anh có cách nào giúp tôi?

Anh bồi bàn vui vẽ, lập tức lấy cái thìa và múc hết hành ra khòi tô súp.

Ông khách khoái chí, ăn uống no say, để lại tiền tip rất nhiều, và vui vẽ ra về. Nhưng khoảng một tiếng sau ông trở lại tìm anh bồi bàn vì có một thắc mắc.

Anh à, sau khi dùng cọng dây để kéo nó ra, thì các anh làm sao để cho nó vào chuồng trở lại?

À tuy ông chủ tôi rất chu đáo nhưng cũng có những thiếu sót nhỏ nhặt này, nhưng không sao ông đừng lo, chúng tôi cũng tuân theo qui củ và tránh đụng chạm trực tiếp, nên chúng tôi dùng cái thìa này để đẩy nó về vị trí củ!


                            10 đô la tồi tệ

Một nhà kinh doanh trung niên đem vợ sang Paris. Sau khi đi khắp thành phố mua sắm, ông xin với vợ cho một ngày xả hơi.
Vừa thoát khỏi bà vợ già, ông đến ngay quán rượu và cuối cùng vớ được một ả gái điếm xinh đẹp. Ả đòi năm chục đô la còn ông thì trả mười đô la. Thế là không thỏa thuận được.
Tối hôm đó ông đưa vợ đến một hiệu ăn sang trọng và ở đó ông thấy ả gái điếm xinh đẹp ban chiều ngồi bên chiếc bàn gần cửa.
- Thấy chưa, quý ông – ả nói, lúc vợ chồng ông đi ngang qua – Xem ông kiếm được thứ như thế nào với mười đô la tồi tệ của ông?

Không có nhận xét nào: