NGỤ NGÔN

Ta bạt mạng kéo theo người bạt mạng

Nên cơn vui thường kéo theo cực hình

Nên tương lai bằn bặt ở lòng mình

Nên bất hạnh ngập đầu ai vô tội

Người mới lớn cửa hồn chưa bám bụi

Vội vàng chi mở rộng cánh tin yêu ?

Biết đâu ta lẩn quẩn một đời, liều

Chuyên đội lốt thánh nhân đi ... lường gạt

Thứ Năm, 9 tháng 5, 2013

Chỉ có người chết mới không có vấn đề gì..


Một nhà doanh nghiệp ngồi trong góc phòng ăn, một mình uống rượu giải sầu. Một vị khách nhiệt tình đến trước mặt anh ta hỏi: “Chắc ông đang gặp phải vấn đề khó khăn? Ông cứ tự nhiên nói ra, để tôi có thể làm điều gì đó giúp ông”. Nhà doanh nghiệp nhìn ông ta, lạnh lùng đáp: “Vấn đề của tôi nhiều lắm, chẳng ai có thể giúp được tôi đâu”. 
Vị khách nhiệt tình đó liền rút ra tấm danh thiếp, muốn nhà doanh nghiệp ngày mai đến văn phòng gặp ông.
Ngày hôm sau, nhà doanh nghiệp đến theo lời hẹn gặp. Vị khách nọ nói: “Đi, tôi đưa ông đến một nơi này”. Nhà doanh nghiệp thực sự không hiểu ông ta định làm cái quái gì?
Vị khách đưa nhà doanh nghiệp đến một vùng ngoại ô vắng vẻ, hai người xuống xe. Vị khách đó chỉ tay về phía những ngôi mộ, nói với nhà doanh nghiệp: “Ông hãy nhìn xem, chỉ có những người nằm dưới mộ kia mới hoàn toàn không gặp vấn đề gì phải lo lắng”. Nhà doanh nghiệp lúc này mới bừng tỉnh.
Đừng sợ hãi vấn đề gì, chỉ có những người chết mới không có một vấn đề nào. Trên con đường thành công, chỉ cần có một vấn đề nào đó là sẽ có hy vọng thành công, chỉ cần đối mặt với vấn đề đó, giải quyết vấn đề đó mới có thể tiến lên phía trước.


Không có nhận xét nào: