NGỤ NGÔN

Ta bạt mạng kéo theo người bạt mạng

Nên cơn vui thường kéo theo cực hình

Nên tương lai bằn bặt ở lòng mình

Nên bất hạnh ngập đầu ai vô tội

Người mới lớn cửa hồn chưa bám bụi

Vội vàng chi mở rộng cánh tin yêu ?

Biết đâu ta lẩn quẩn một đời, liều

Chuyên đội lốt thánh nhân đi ... lường gạt

Thứ Sáu, 3 tháng 5, 2013

Khoan dung..

"Thả sợi buồn xuống đất, để cho gió cuốn đi.."

Chiều sẽ đổ những cơn mưa xóa tan đi bụi mờ, sẽ phủ yêu thương lên những gì đang bỏng rát. Trong sự khoan dung có khi nào trở thành mù quáng? Đã yêu thương, đã nói với trái tim yêu thương thật nhiều lần rằng hãy cho đi sự tha thứ, và nuôi dưỡng trong mình những niềm tin hy vọng, như tia nắng ấm của lòng sẽ không bao giờ thôi trở lại và sẽ không bao giờ để cho tắt đi!
Chẳng bao giờ là sai cả khi ta cố gắng trải lòng mình ra để yêu thương. Ta có một niềm tin ngây thơ như niềm tin ngây thơ ngày nào của một cô bé con còn tin vào những điều kỳ diệu. Điều ấy có thể là ngớ ngần giữa đời thường. Song cũng có thể là nguồn sức mạnh vô cùng nâng bước ta qua những giai đoạn khó khăn nhất của cuộc đời.
Người khoan dung, với tôi, là người luôn biết giữ trong mình những niềm tin vào cuộc sống, vào con người. Họ thật đáng nể trọng! Bởi vì mỗi khi thực hiện một hành động khoan dung, họ trước hết đã bị tổn thương về tinh thần và có khi cả thể xác nữa. Song họ dám cho qua, không phải bởi họ là những con người dễ dãi. Có ai dễ dãi được trước những điều đang gây tổn hại cho bản thân mình? Và có ai trong cuộc đời này mà không biết đau nhỉ?
Thả sợi buồn xuống đất, để cho gió cuốn đi. Người khoan dung có đủ trong mình những tin yêu để tự xoa dịu vết thương của lòng mình và tiếp tục cho đi những cơ hội. Trái tim họ chan chứa yêu thương và cũng khao khát yêu thương đến tội nghiệp. Vì thế sẽ có lúc ai đó cố tình lấp liếng cho những lỗi lầm của kẻ khác. Tự dựng lên muôn vàn lý do cho những tổn thương, rằng người ấy không cố ý, rằng mình không nên ích kỉ mà phải biết thông cảm và sẻ chia nhiều hơn, rằng mình vẫn được yêu thương…,và rằng khoan dung là một cách để giữ sự bền lâu trong một mối quan hệ!
Đã từng khuyên nhủ ai đó bằng một niềm tin khoan dung hồn nhiên như thế. Nó ngây thơ và yếu mềm quá! Bởi dần dà tôi nhận ra rằng, một lần, rồi một lần nữa,… cái niềm tin để khoan dung kia một ngày có thể sẽ đánh gục ta trong một nỗi đau đến vô ngần. Bởi sự khoan dung kia được chắp cánh cùng với sự tự lừa dối chính mình!
Mạnh mẽ lên khi giữ những yêu thương và khoan dung với một ai đó! Niềm tin nếu vào một điều kỳ diệu sẽ nâng bước ta qua khó khăn. Nó khác niềm tin vô căn cứ của trái tim yêu thương lạc lối đang cố gắng phủ nhận mọi tội lỗi đang làm nó khổ sở. Đi tìm sự thật có là biểu hiện của không tin tưởng? Ngọn lửa từ que diêm tốt nhất rồi cũng phải tàn nếu không được tiếp thêm nhiên liệu! Yêu thương là cùng nhau tiếp lửa, là biết trân trọng mỗi sự khoan dung chứ không phải để làm một chốn ỷ lại, vùi dập ngọn lửa đang nhen hết lần này đến lần khác!
Em gái nào vẫn còn yêu thổn thức, hãy cứ nhìn thẳng vào sự thật khi ai đó nói yêu em mà không thể bên cạnh em những lúc em cần nhất, không thể hỏi em những câu hỏi vu vơ nhất trên điện thoại chỉ để được lắng nghe em… Hãy đặt tay lên ngực và nói rằng em còn yêu người ấy nhiều hơn thế! Em có thể thấy được lí do thật sự trong mỗi sự thờ ơ, lạnh nhạt.
Em là người biết rõ nhất tình cảm của em, của người ấy đang ở những ngưỡng nào… Nếu tình yêu và sự khoan dung trong em đủ lớn để bỏ qua và chịu đựng, hãy giữ nó cùng với một niềm hy vọng vào một ngày nào đó người ấy có thể cảm động và yêu em thậm chí còn nhiều hơn như em đã từng yêu. Chứ không phải là cố tình tự biện hộ để bảo vệ cho cái quan điểm ấu trĩ của chính mình rằng: “Người ấy vẫn rất yêu em, chỉ là…!!”. Những khi như thế, em chỉ đang bảo vệ cho cái tôi rất tự cao của mình! Và mọi lỗi lầm nhờ thế có cơ hội được lấp liếng!
Em gái tôi, hãy là người dám yêu, dám tha thứ, và vượt qua. Cái hồi kết, có thể là tay trong tay “được ăn cả”, cũng có thể “ngã về không”. Hãy cứ sống thành thật với từng nhịp đập dội rung trong huyết quản. Yêu thương hết mực đi em! Yêu trong một lí trí sáng suốt của một cô gái nhiệt thành dám đánh cuộc và chấp nhận rủi ro. Em biết rõ từng vết đau trên cơ thể mình, và cũng luôn ý thức về những việc mình làm. Vì vậy, nếu một ngày kết quả có không được như mong đợi thì cũng có sao đâu em nhỉ? Một kỉ niệm đẹp của những ngày đã tìm thấy những tầng sâu thẳm hơn trong tâm hồn mình và sẽ chẳng còn gì để phải hối tiếc nữa. Em lớn lên thêm qua những trải nghiệm của chính em. Và hy vọng vào một ngày, một ai đó cũng yêu em và cố gắng vì em nhiều như em đã. Sáng suốt khi khoan dung…
Ngọc Nho

Không có nhận xét nào: