NGỤ NGÔN

Ta bạt mạng kéo theo người bạt mạng

Nên cơn vui thường kéo theo cực hình

Nên tương lai bằn bặt ở lòng mình

Nên bất hạnh ngập đầu ai vô tội

Người mới lớn cửa hồn chưa bám bụi

Vội vàng chi mở rộng cánh tin yêu ?

Biết đâu ta lẩn quẩn một đời, liều

Chuyên đội lốt thánh nhân đi ... lường gạt

Chủ Nhật, 2 tháng 6, 2013

Đẹp theo cách của riêng mình.

Đẹp theo cách của riêng mình “... Chị em tìm mọi cách để được khen là “sexy”, trẻ đẹp, ngay cả khi đó chỉ là những lời khen đãi bôi bợ đỡ hay thậm chí là kiểu mỉa mai trá hình. Mà chưa chắc, một nửa trong số những người đang khen đã hiểu thế nào là sexy...”. 

Khi vẻ đẹp là của số đông 

Sáng đi làm, nắng sớm mùa thu, hoa sữa thơm từ đêm vương dịu dàng, thế mà chị em đeo khẩu trang bịt mặt kín mít và mặc áo chống nắng thùng thình vì sợ hỏng da. Đi công tác nông thôn, các chị vẫn giày cao bảy phân lội đường đất trâu đầm, dẫu mồm kêu oai oái vì đau. Hóa ra là để tạo form cho người giống mẫu.

Chị em tìm mọi cách để được khen là “sexy”, trẻ đẹp, ngay cả khi đó chỉ là những lời khen đãi bôi bợ đỡ hay thậm chí là kiểu mỉa mai trá hình. Mà chưa chắc, một nửa trong số những người đang khen đã hiểu thế nào là sexy và một nửa còn lại thì không thể nào đồng ý với nhau về nghĩa của từ này. Chị em tốn vô số tiền bạc để cắt vá bản thân, tô son trát phấn lên tuổi tác, mặc những bộ quần áo của bọn trẻ bằng tuổi con mình để chạy trốn tuổi già, khi mà nó là một phần tất yếu và thú vị của cuộc sống mà ta nên tận hưởng.

Mở Ti-vi là thấy nửa số kênh đang phát sóng dạy các bà các chị làm đẹp hoặc giảm cân. Giở một tờ tạp chí phụ nữ là thấy nửa số trang dạy chị em cách quyến rũ người tình và hấp dẫn đàn ông. Mà chả hiểu thế nào, các cô trên TV và trong ảnh đều ăn mặc trang điểm na ná nhau, tức là váy lên cao và quần xuống thấp, tức là giầy cao ngất ngưởng và cổ trễ nửa ti, tức là da trắng bệch, thân gày đét, mắt xanh mỏ đỏ và tóc xù đơ. Chả biết đẹp với ai, chứ nhìn chẳng khác gì mấy nàng barbie bằng nhựa dẻo.

Khi cái đẹp bị đóng khung bởi thị hiếu số đông, khi sự thú vị của một người đàn bà bị lu mờ bởi chân, đùi và ngực hở, khi ai ai cũng ăn mặc giống nhau xanh xanh đỏ đỏ nhòe nhoẹt phấn son, khi người này phán xét định giá người kia dựa vào cái mác nhỏ xíu đính trên món hàng họ dùng, thì cuộc sống này vô vị biết chừng nào.

Đẹp theo cách của riêng mình

Tôi thích những người xuề xòa nhưng cá tính hơn những nàng chân dài, váy xinh thơm phức nhưng nhạt nhẽo. Làm bạn với họ, như chèo thuyền trên một dòng sông. Mỗi đoạn đường là một phong cảnh khác nhau, sau mỗi góc quẹo là dòng nước mạnh yếu khôn lường, không biết trước mặt là thác ghềnh hay cửa biển. Họ luôn luôn biến đổi, luôn luôn làm kinh ngạc. Họ không ngại ngùng quần thùng, áo phông, chân đi sục nhựa, nằm túi ngủ, dong đèo, và táng vào mặt mấy thằng giai đong đưa hay sờ xoạng. Họ làm việc cật lực, chơi tận sức và yêu bằng cả trái tim, cho và nhận một cách hồn nhiên và đơn giản.

Tôi thích những người phụ nữ biết cách chọn vải để may một chiếc áo hợp với mình, hơn là những nàng sống chết lùng mua hàng trong bộ sưu tập mới ra chỉ vì muốn được diện đồ trendy thời thượng. Tôi thích một người mẹ biết căn đo tiền đủ mua áo mẹ áo con, áo chồng áo vợ cho mùa đông đang tới, thay vì rút tiền lương lao thẳng vào shop hàng hiệu mua liền ba cái váy hoa cà.

Tôi thích đàn bà đằm thắm. Họ đã trải nghiệm đủ những lên và xuống, những bi và hài để biết khoan dung và giản dị. Họ đã đủ khôn ngoan để nhìn ra cái giá của những món quà được gói trong vỏ bọc xanh đỏ lấp lánh. Họ đủ thông minh để đối đáp và ứng xử tinh tế, hài hước. Và họ luôn tươi mới, tràn đầy những bí ẩn cần khám phá. Vẻ đẹp của họ không dừng nơi nhan sắc, mà là sự tươi mới luôn cuồn cuộn chảy, là bản lĩnh được giấu nơi dịu dàng và bình an, là tình yêu được thể hiện trong từng cử chỉ.

Khi gặp một người bạn mới, tôi đặc biệt thích quan sát người ấy, nghe người ta nói, nhìn người ấy cử động, và xem xét cách người ấy xử lý các tình huống của mình. Cũng thường thì, sau chỉ vài lần gặp, tôi sẽ chọn một từ, một mùi vị hay một hình ảnh mà người ấy làm tôi liên tưởng tới. Bác A giống củ khoai lang nướng cháy: đen sì, còng queo nhưng thơm phức. Chị T rất giống một chú bọ ngựa lòng khòng chém gió hôi xì. Chị L giản dị và dịu dàng như cây liễu dẻo dai và vững chãi, thơm nhựa ứa ngày đông.

Vẻ đẹp của một người đàn bà, trong mắt những người xung quanh, là cảm xúc- hình ảnh-sự liên tưởng mà người ấy tạo ra ở người đối diện, là sức hút mạnh mẽ mà người ấy mang theo, là thứ ánh sáng ấm áp vô hình bao bọc họ và sưởi ấm cả những người bên họ.

Vẻ đẹp của một người đàn bà trong chính bản thân, là cảm xúc yêu thương và hài lòng mà họ tặng riêng mình, là vẻ đẹp mà họ tự cảm nhận, dẫu người đời dè bỉu. Họ đẹp bởi họ tự cảm thấy mình còn đẹp.

Thế giới này tuyệt vời bởi chính sự đa dạng mà nó có. Những người đàn bà tuyệt vời bởi chính sự đa dạng mà họ tạo ra. Mỗi người là một cá thể độc lập và duy nhất, và đều đẹp theo cách của riêng mình. Thế nên, đừng vội dè bỉu nếu ai đó không phấn son, ăn mặc, hoặc không xinh đẹp theo chuẩn mực mà xã hội đã đặt ra.

Không có nhận xét nào: