NGỤ NGÔN

Ta bạt mạng kéo theo người bạt mạng

Nên cơn vui thường kéo theo cực hình

Nên tương lai bằn bặt ở lòng mình

Nên bất hạnh ngập đầu ai vô tội

Người mới lớn cửa hồn chưa bám bụi

Vội vàng chi mở rộng cánh tin yêu ?

Biết đâu ta lẩn quẩn một đời, liều

Chuyên đội lốt thánh nhân đi ... lường gạt

Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2013

Đâu là happy ending cho một tình yêu?..



Tình yêu như những chùm bong bóng óng ánh sắc màu đang bay lơ lửng giữa không trung. Nó đẹp đẽ và quý giá bởi chính sự mong manh của nó. Còn hôn nhân, nếu không khéo, sẽ là chiếc vợt cố chụp lấy bong bóng-tình yêu, một thứ vốn không thể nắm bắt và rất dễ tan biến.

 

Hẳn nhiều người sẽ nghĩ ngay rằng, đó là khi hai người đến được với nhau, kết thúc bằng một đám cưới hạnh phúc. Và một thời gian sau, cho ra đời một đứa trẻ bụ bẫm, dễ thương... Hai vợ chồng sống hòa thuận, chia ngọt sẻ bùi với nhau...Nhưng, có bao giờ bạn tự hỏi: Cứ phải như vậy thì mới là happy ending cho một tình yêu hay sao?

Tôi đoán rằng không có nhiều người trong chúng ta đặt ra câu hỏi này.Bởi từ trong vô thức, tâm trí chúng ta bị áp đặt thành khuôn mẫu rằng một happy ending thì phải như thế. Từ bố mẹ, họ hàng, bạn bè xung quanh đến những cuốn tiểu thuyết lãng mạn, những bộ phìm tình cảm Hàn Quốc, tất cả đều ám chỉ về một kết cục khả dĩ duy nhất. Và khi một điều gì đó càng được nhiều người xung quanh nói rằng đó là đúng đắn, là lẽ phải, thì càng có nhiều khả năng ta sẽ tin nó là như vậy.

Từ nhận thức mang tính khuôn mẫu đó, đôi trai gái yêu nhau nào không lấy được nhau, thì chúng ta sẽ quả quyết ngay rằng, như vậy nghĩa là họ đã có một kết cuộc buồn, họ đã gặp đau khổ. Nhưng chắc gì đã là như thế!

Theo đạo Phật, mọi sự gặp gỡ, hoàn cảnh ta gặp trong đời đều phụ thuộc vào "nhân duyên tiền định" - kết quả của những gì ta làm từ vô số kiếp trước. Khi các nhân duyên hội đủ, thì ta sẽ gặp gỡ một ai đó mà ta yêu thương. Mối quan hệ đó sẽ đi đến đâu, liệu hai người có đến được với nhau hay không, rất nhiều khi lại không phụ thuộc vào ý chí chủ quan của người trong cuộc. Nên trong tình yêu, người ta thường nói nhiều đến chữ "duyên số" là bởi vậy. 

Nhưng điều đó không có nghĩa là bạn Cuộc Đời quá phũ phàng với tình yêu, thứ luôn đươc coi là cội người hạnh phúc của con người. Ở đây, chính nhận thức mang tính khuôn mẫu như vừa đề cập ở trên mới là điều làm chúng ta đau khổ. Nếu chúng ta có thể nới lỏng nhận thức của mình, thì chúng ta sẽ thấy rằng bạn Cuộc Đời không hề có ý muốn đối xử tệ với mình, thậm chí còn ngược lại. 

Chúng ta, nhất là những bạn trẻ đang yêu, thường mù quáng tin rằng một đám cưới tưng bừng mới là đỉnh cao hạnh phúc trong tình yêu. Nhưng đáng tiếc là thực tế không phải lúc nào cũng đẹp đẽ như vậy. Ở các nước phương Tây, nơi mà người ta có thể hoàn toàn tự do trong việc kết hôn, tỷ lệ ly hôn đều lên tới 45/100 cặp vợ chồng. Tại sao lại như vậy? Bởi bước vào hôn nhân mà không biết nghệ thuật sống chung, thì sớm hay muộn, chúng ta cũng sẽ phải thốt lên như nhân vật nam trong một vở kịch nổi tiếng của Jean-Paul Sartre: "Người khác là địa ngục." 

Thế thì thực ra, happy ending trong tình yêu đâu nhất thiết phải là một cuộc hôn nhân.Xét cho cùng, thì khao khát được sống trọn đời bên nhau cũng chỉ là để đem đến cho mình và người kia nhiều hạnh phúc nhất có thể. Vậy thì tại sao ngay bây giờ, ta không sống hết mình, cống hiến trọn vẹn cho tình yêu? Để nếu có không đến được với nhau, thì ta cũng sẽ không phải hối tiếc quá nhiều.  

Happy ending đích thực

Tình yêu như những chùm bong bóng óng ánh sắc màu đang bay lơ lửng giữa không trung. Nó đẹp đẽ và quý giá bởi chính sự mong manh của nó. Còn hôn nhân, nếu không khéo, sẽ là chiếc vợt cố chụp lấy bong bóng-tình yêu, một thứ vốn không thể nắm bắt và rất dễ tan biến. 

Thế thì đâu mới là happy ending đích thực cho một tình yêu?

Xin thưa, tiềm tàng ngay trong mỗi tình yêu, đã luôn có một happy ending rồi. Vấn đề là bạn có nhận ra nó hay không mà thôi. Mỗi tình yêu đều đem cho ta cơ hội trải nghiệm mọi cung bậc của cảm xúc: hạnh phúc, bối rối, lo lắng, ghen tuông, khổ đau... Mỗi tình yêu đến là để ta học hỏi được một số điều gì đó giúp ta trưởng thành hơn, để ta biết cách yêu thương chính mình và người khác hơn. Tất cả những điều đó chẳng phải vô cùng quý giá hay sao?

Hiểu như vậy rồi, thì ta có thể mượn lời ca khúc Tóc nâu môi trầm để thực lòng hát: "Tình yêu ta không mong đợi gì, tình yêu đi ta không hề nuối tiếc..."

Không có nhận xét nào: