NGỤ NGÔN

Ta bạt mạng kéo theo người bạt mạng

Nên cơn vui thường kéo theo cực hình

Nên tương lai bằn bặt ở lòng mình

Nên bất hạnh ngập đầu ai vô tội

Người mới lớn cửa hồn chưa bám bụi

Vội vàng chi mở rộng cánh tin yêu ?

Biết đâu ta lẩn quẩn một đời, liều

Chuyên đội lốt thánh nhân đi ... lường gạt

Thứ Ba, 22 tháng 1, 2013

VỀ SỰ THANH NHÃ.-.Paulo Coelho







Đôi khi, tôi thấy mình đang ngồi hay đứng với đôi vai còng xuống. Bất cứ khi nào điều đó xảy ra, tôi chắc rằng phải có một cái gì không ổn. Ngay khoảnh khắc ấy, thậm chí trước khi cố gắng tìm cho ra lý do tại sao tôi cảm thấy không thoải mái, tôi thử thay đổi tư thái của tôi, để làm cho nó thanh nhã hơn. Khi tôi kéo người tôi thẳng thóm trở lại, tôi nhận ra rằng cử chỉ đơn giản này giúp tôi cảm thấy tự tin hơn trong công việc tôi đang làm.
Vẻ thanh nhã thường bị nhầm lẫn với dáng điệu bên ngoài và thời trang. Đó là một sự sai lầm nghiêm trọng. Con người cần thanh nhã trong mọi hành động và tư thái của mình, bởi vì chữ thanh nhã đồng nghĩa với thẩm mỹ, vẻ duyên dáng, sự quân bình và hài hoà.
Trước khi tiến hành những bước quan trọng nhất trong cuộc sống, chúng ta phải điềm tĩnh và thanh nhã. Tất nhiên chúng ta không để bị ám ảnh, lo lắng mọi lúc về việc chúng ta nên cử động đôi tay thế nào, ngồi thế nào, cười thế nào, nhìn chung quanh thế nào; nhưng cần biết rằng cơ thể chúng ta cũng nói một thứ ngôn ngữ của nó, và người khác — ngay cả khi chỉ vô tình — cũng hiểu được chúng ta đang nói điều gì đàng sau những ngôn từ của chúng ta.
Sự điềm tĩnh đến từ trái tim. Mặc dù thường bị day dứt bởi những ý nghĩ bất an, trái tim biết rằng, nhờ tư thái đúng đắn của cơ thể, nó có thể lấy lại sự quân bình của nó. Sự thanh nhã của cơ thể mà tôi đang nói đến thì xuất phát từ bên trong cơ thể chứ không từ bề mặt hời hợt bên ngoài; với sự thanh nhã đó, chúng ta vinh danh cái cung cách chúng ta đặt hai bàn chân trên mặt đất. Đó là lý do tại sao, bất cứ khi nào bạn cảm thấy không thoải mái trong tư thái đúng đắn, bạn đừng nên nghĩ rằng nó sai hoặc giả tạo. Thật vậy, sự thanh nhã không phải dễ dàng đạt được. Những bước chân thanh nhã làm cho con đường cảm thấy vinh dự bởi phẩm cách của kẻ hành hương.
Và cũng xin đừng lầm lẫn sự thanh nhã với vẻ ngạo mạn hoặc rởm đời. Thanh nhã là tư thái đúng đắn để làm cho mọi cử chỉ của chúng ta trở nên hoàn hảo, để làm cho những bước chân chúng ta trở nên vững chãi, và để bày tỏ sự tôn trọng thích đáng đến những người đồng hành nam nữ của chúng ta.
Con người đạt đến sự thanh nhã khi đã loại bỏ tất cả những điều giả tạo và phát hiện ra sự đơn giản và cô đọng. Tư thái càng đơn giản và điềm đạm bao nhiêu thì càng đẹp bấy nhiêu.
Tuyết đẹp vì nó chỉ có một màu; biển đẹp vì dường như nó có một bề mặt phẳng lặng. Nhưng cả biển và tuyết đều sâu lắng, và chúng biết được phẩm giá của chúng.
Hãy bước đi hân hoan với bàn chân vững chãi, không sợ vấp ngã. Mỗi bước chân của bạn đều được hoà nhịp bởi những người đồng hành, những người sẽ giúp bạn khi cần. Nhưng đừng quên rằng đối phương của bạn cũng đang nhìn bạn nữa, và anh ta biết được sự khác biệt giữa một bàn tay vững chãi và một bàn tay run rẩy. Do đó, nếu bạn cảm thấy căng thẳng, hãy hít thở sâu và tin tưởng rằng bạn cảm thấy bình tĩnh, và nhờ một trong những phép lạ không thể giải thích được ấy, tâm hồn bạn sẽ tràn trề sự thanh thản.
Khi bạn quyết định một việc gì, và chuyển nó thành hành động, hãy cố gắng xem lại trong óc từng giai đoạn đưa bạn đến bước đi đó, nhưng đừng suy nghĩ với sự căng thẳng, bởi vì bạn không thể nắm được tất cả những nguyên tắc trong đầu của bạn. Với tinh thần thoải mái, trong khi bạn kiểm lại từng bước, bạn sẽ thấy rõ những giây phút nào là khó khăn nhất, và làm thế nào để khắc phục chúng. Điều này sẽ được phản ảnh qua cơ thể bạn, vì vậy hãy lưu ý!
Cũng tương tự như thuật bắn cung, nhiều nhà bắn cung than phiền rằng, mặc dù thực tập nhiều năm, họ vẫn cảm thấy trái tim của họ hồi hộp, đôi tay của họ run rẩy, mục tiêu của họ dao động. Thuật bắn cung làm cho những sơ suất của chúng ta trở nên hiển nhiên hơn.
Vào những ngày bạn cảm thấy mất đi niềm yêu đời, mục tiêu của bạn sẽ trở nên nhá nhem, nhập nhằng. Bạn sẽ nhận thấy rằng bạn không đủ sức để kéo cái cung, bạn không thể làm cho cái cung cong đúng mức. Và rồi, vào buổi sáng đó, khi bạn thấy rằng bạn không nhắm trúng mục tiêu của bạn, hãy cố gắng khám phá cái nguyên nhân của sự thiếu chính xác ấy. Điều này sẽ buộc bạn đối đầu với cái vấn đề đang gây phiền hà cho bạn, vốn đã ẩn khuất cho đến lúc bấy giờ.
Bạn đã khám phá ra vấn đề ấy là do cơ thể của bạn cảm thấy già nua hơn và ít thanh nhã hơn. Hãy thay đổi tư thái của bạn, hãy để cho tâm trí thanh thản, hãy thư giãn cột sống, hãy đối diện với thế giới với lồng ngực mở. Khi bạn nghĩ đến cơ thể của bạn, bạn cũng đang nghĩ đến tâm hồn của bạn, và điều này hỗ trợ cho điều kia.

PAULO COELHO
(1947~)
 
Paulo Coelho, nhà văn Ba-tây, sinh năm 1947 tại Rio de Janeiro. Trước khi trao trọn vẹn cuộc sống cho văn chương, ông đã làm việc như một nhà đạo diễn kịch nghệ kiêm diễn viên, một người viết ca từ và một phóng viên báo chí. Coelho đã viết ca từ cho nhiều nhạc sĩ lừng danh ở Ba-tây, như Elis Regina và Rita Lee. Tuy nhiên những tác phẩm nổi tiếng nhất lại là những ca khúc ông viết chung với Raul Seixas. Trong số hơn 60 bài cùng sáng tác, những bài nổi bật nhất của họ là Eu nasci há dez mil anos atrás [Tôi sinh ra cách đây mười ngàn năm], Gita và Al Capone.
 
Ông bắt đầu yêu thích những tra vấn tâm linh từ những năm ông còn là một lãng tử hippie và liên tục du hành qua nhiều nước trên thế giới để tìm hiểu về các tôn giáo Đông phương cũng như những hiện tượng và lễ nghi huyền bí. Kinh nghiệm này đã để lại dấu ấn sâu sắc trong các tác phẩm văn chương của ông.
 
Đến nay, Paulo Coelho đã xuất bản gần hai chục cuốn sách, nổi tiếng nhất là cuốn O Alquimista [Nhà giả kim] với số bán hơn 47 triệu bản và được dịch ra 56 ngôn ngữ. Tính chung số bán của tất cả các tác phẩm của ông là hơn 100 triệu bản, và điều này chứng tỏ tầm ảnh hưởng của ông đến độc giả trên toàn cầu.

Không có nhận xét nào: